Pages

Thứ Hai, 12 tháng 8, 2013

thơ hay về mùa thu

Những vầng thơ về mùa thu hay
MÙA THU XƯA
Anh còn nhớ khung trời xưa man mác
Tóc em bay lãng đãng áng mây trôi
Vạt áo em tha thướt trắng lưng đồi
Anh muốn níu đề vần thơ tuyệt tác.
Anh còn nhớ núi rừng xưa xao xác
Bước em đi tan tác lá vàng thu
Dáng em ngoan thấp thoáng bóng sương mù
Suối róc rách như lời em vàng ngọc.
Truyện chúng mình ngày xưa em có đọc?
Anh viết bằng bút lệ thấm máu tim
Bao tháng năm ấp ủ cõi im lìm
Tình chan chứa nỗi buồn thương da diết.
Em yêu dấu, trả lời cho anh biết
Áng mây qua vương vấn cố nhân xưa
Giọt mưa mau thổn thức mấy cho vừa
Ta vẫn nhớ mùa thu xưa tích cũ.
Ngọn thông xanh chẳng bao giờ ủ rũ
Dù muôn năm vẫn chọn kiếp cô đơn
Ánh trăng thu vằng vặc nét thanh sơn
Trong vũ trụ có đôi ta bất diệt.
NGUYỄN THỊ NGỌC DUNG(Virginia, USA)

MIỀN THU XƯA
Tạ ơn tình đến với tôi
Tình nồng tuổi ngọc vạn lời yêu thương
Chia tay mộng ước vấn vương
Cũng chia cả những chiều sương đợi chờ
Giữ riêng cái nỗi hững hờ
Li bôi cạn chén lời thơ muộn phiền
Nghìn trang giấy trải nỗi niềm
Để trong cõi mộng tìm miền thu xưa
Tạ ơn cánh gió đong đưa
Ru ta vào mộng lúc chưa tủi hờn.
QUỲNH ANH
CHIẾC LÁ
Run run nhặt chiếc lá vàng
Chạnh lòng muốn níu thời gian trở về
Cho cau trở lại xanh hè
Cho trầu xanh lá, bờ tre xanh mầm
Cho làn môi mẹ vẫn xuân
Cho xanh mái tóc cài trâm thuở nào.
KIỀU ANH(Minnesota)

THU
Thu sang trong nắng hanh vàng
Gió lay mơn trớn nhẹ nhàng lá rơi
Mây thu ửng sắc lưng trời
Hồ thu soi nắng sáng ngời thủy tinh
Vài con chim lượn chao mình
Rừng thu vàng đỏ đượm tình nước mây
Hoàng hôn nhuộm thắm phương tây
Chim bay về tổ từng bầy kêu sương
Thu về bao nỗi nhớ thương...
HOÀNG TRÙNG DƯƠNG(Virginia)


HOÀI THU NHỚ NGƯỜI!
Nhớ xưa... qua cổng trường xưa,
Chân quen phố cũ, đường mưa sụt sùi
Buồn xanh vèo tuổi xanh trôi
Tương tư môi chẳng hé môi một lần?
Thương ơi! Kẻ Sở, người Tần
Mênh mông biển Thái trắng ngần chân mây
Sầu Thu hiu hắt non đoài
Chân lữ thứ bước dặm dài quan san
Bâng khuâng nghe gió Thu vàng
Rừng phong đổ lá chưa tàn ước xưa
Đêm nay xao xuyến chuyển mùa
Nửa trăng cổ tích hoài Thu, nhớ người.
HOÀNG SONG LIÊM
RỪNG PHONG THU ĐÃ NHUỘM
Gió bạt kiêu sa rừng phong lộng lẫy
Như hội hoa đăng khoe áo thắm vàng
Mây ngũ sắc chợt tưng bừng thức dậy
Trên đỉnh thu cài vương miện huy hoàng
Đàn ngỗng thiên di về Nam ấm áp
Bỏ nơi đây khi cây lá thay màu
Chiều vào thu hoàng hôn rơi vàng vọt
Hồn quạnh hiu ta lại tưởng nhớ nhau...
Tầng mây núi giăng sầu lên xanh xám
Đường quanh co từng đoản khúc cuộc đời
Muôn lá chết nhuốm rừng thu ảm đạm
Buồn bay theo ngược hướng của mặt trời.
Từ giã lạnh Thu đi Đông trở lại
Lá khô rơi cây trơ gốc trụi cành
Tha thẩn bước trong đêm về trống trải
Lòng ngậm ngùi em lại nhớ về anh!...
BẠCH MAI


MÀU ÁO THU XƯA
Thu mới vào thu đợt nắng hanh
Dịu dàng soi bóng nước long lanh
Bên hồ rớt lại vài bông súng
Áo tím khoe duyên gái thị thành
Thu mới vào thu đã hẹn hò
Tựu trường buổi ấy khởi nguyên do
Áo em màu tím như hoa súng
Màu áo ngây thơ tuổi học trò
Thu mới vào thu gợi sắc mầu
Áo vàng hoa cúc, đậm hoa ngâu
Tóc bồng theo gió như tơ liễu
Tuổi ngọc tròn trăng nở mộng đầu
Thu đã vào thu gió nhẹ đưa
Oi nồng cuối hạ thoảng như vừa
Đã tan biết hết nay nhường bước
Trao trả mùa thu ngọn gió thu
Khói lửa từng thu đỏ ráng chiều
Bên hồ hoa súng cũng đăm chiêu
Nhớ cô mặc áo mầu hoa súng
Chừng đã ven trời bước lãng phiễu?
VÂN NƯƠNG
(France)

 --------------------------------------
Thu & tiếng lòng ....................................


Gío thu se sắt nỗi buồn
Đỏ vàng chiếc lá nhẹ nhàng buông rơi
Tình yêu khoắc áo mây trời
Rừng thu gom nhặt lá vàng ngẩn ngợ(DM)
.....
Vậy đó muà Thu như khúc đàn sầu ,mà cung phím buông bật làm lòng nguời chùng xuống ,vời vời những hình ảnh đã xa xôi ..
Chiếc lá như một biểu tuợng ngắn ngủi cuả vàng son ...Của kỷ niệm cuả một đời nguời ..
Mùa Thu luôn luôn diễm ảo ,nhưng luôn luôn gợi sầu ,nỗi sầu chung cuả nhân thế ,cuả thi nhân ...
Để trong lòng mỗi con nguời đều có thơ ,trở thành nhà thơ ...Có nguời đã ,đang hay chưa viết ..những lời THƠ còn ấp ủ trong con tim , .trong trí nhớ trong ngàn sâu cuả tâm khảm .
Muà Thu ..Mon treal có lẽ là muà Thu đẹp nhất ,dọc theo phố thị,chạy dài theo những con đuờng những xác lá đủ mầu xanh ,đỏ vàng nâu chen lẫn ,thỉnh thoang những cơn gió lại làm con lốc cuốn lên làm những chiếc lá xoay xoay ,la đà rồi rất nhanh ,rất bất chợt tất cả đuợc ném xuống đất ...Khiến lòng nguời không khỏi những bùi ngùi tiếc thuơng và liên tuởng tới những hình ảnh trong cuộc sống ..mà phải thốt lên :
.........Em có nhìn những chiếc lá bay bay ,
.........La đà ,bất chợt rồi phơi trên đất
.........Bóng lẻ nhàai đèn lu mới thắp
.........Chiều đi về nghe lá đổ muà khô

hay :
........Những chiếc lá vàng vọt duới mưa ,
...Những buổi chiều ngây thơ đi ngang khung cửa
.......Khung cửa khép và một đời đóng lại ..
....Nỗi buồn thành thơ và tôi ném nó vào đời ...
....
Thu ...Nội cái âm cuả nó không :Đã nghe thấy buồn
cái cảnh sắc lại làm tăng phần hơn ...Phong thu.. trong cái hiu hiu lạnh cuả gió cuả những đồi núi mây chập chờn lãng đãng thành những làn khói trắng mờ mờ ẩn hiện ...Khiến dễ cảm xúc nỗi niềm - mầu trắng ,Mầu khói trên sông,nỗi cô đơn cuả suơng rừng
Phạm công Thiện trong khung cảnh đó ,hình ảnh nguời em gái như một ám ảnh trong cái dòng luân lưu cuả mưa bay gió dồn ...
..........Chiều lên đợi gió chiêu hồn ,
..........Tiếng chim kỷ niệm mưa dồn cuối sông ,
..........Vo.ng đầu thu ,tám mùa đông ,
.........Hình em nắng dạt qua dòng nuớc trôi .
..................................................(P.CT)...
Tình yêu như muà thu làm lá mầu nhợt nhạt ,như một triết lý cao thâm ..cái hư ảo trong thuyết nhà Phật trong cái hiện tuợng giới ,mà cuộc đời biến đổi liên tục trong dòng nhân sinh
....Tôi yêu muà thu trong mắt em
...Ôi những niềm đau vừa thoáng hiện ,
...Em thấy không ..Em dặm về lưu luyế'n ,
...Quê tôi buồn mây trắng ngập ngừng bay .
.................................................(P.Truờng )


Trong suốt muà Thu kéo dài ,dĩ nhiên cũng có những nguời cảm nhận muà thu qua thi ca qua nốt bậc cung đàn ...có những cái chỉ là nỗi buồn nhè nhẹ man mác gợn một cảnh sắc hữu tình ,một nhắc nhở trong con mắt ,trong quan niệm cuả từng nguời
...Em không nghe mùa thu
..Duới trăng mờ thổn thức
..Em không nghe rạo rực
..Hình ảnh nguời chinh phu .....(L.T.L)
Muà thu cuả thi sĩ Bùi Giáng cũng là những thở than không dứt trong cuộc đời lang bạt cuả thi nhân
.......Lớp phiêu bồng mọc trăng ngàn ,
.......Thành xưa phố cũ muôn vàn phía sau .../
Hay
......Muà thu nơi đâu ?
.....Nguời em mắt nâu ,
......tóc dài sợi nhỏ
....Không em chín đỏ trái sầu ...(Cung trầm Tuởng )

Trong nỗi lòng tản mạn về thu ..Con nguời có dịp tiếp xúc với thiên nhiên ,có cơ hội chiêm nghiệm về cái luật tuần hoàn của vũ trụ ,cuả gió ,cuả hơi suơng đêm ..cuả những nỗi buồn đã qua ..Bây giờ và biết đâu kéo dài đến tận mai sau ........mà trong cuộc đời không một ai tránh khỏi
Ở mỗi đáy lòng chúng ta đều có những giọt buồn ngay cả trong lúc hoan lạc ,chỉ chờ một con gió ,một que diêm là lại ngùn ngụt ..la.i quắt quay u hoài .Cuộc đời con nguời là một đoạ đầy ,thử thách cuả thuợng đế ..Cái nỗi buồn ấy phải chăng mang tận từ Thiên cổ để khi vừa mở mắt chào đời lọt lòng Mẹ đã oe oe tiếng khóc .
Phải chăng muà thu là hình ảnh ,là thân phận cuả con nguời cái hữu thể ,cái tại thế trong cái dòng vô cùng ,vô hạn cuả thời gian để con nguời thấm nhuần dần trong thuyết luân hồi cuả Phật giáo ,hay cái thuyết cuả KITÔ ...
......Cát bụi trở về với cát bụi .....
Trong thế kỷ hiện đại ,bên vũ khí nguyên tử ,bên chết chóc khủng bố ..Con nguời lại thật sự là những chú nai ngơ ngác luôn luôn khao khát sông dài rừng rộng ,khao khát vô cùng và vô tận ...suối mơ và tự do ...mà cánh chim én nhỏ là biểu tuợng xa mờ ..
Chiến tranh thế giới vẫn tiếp diễn ..Sự tàn phá càng ngày càng khủng khiếp ..Những chiếc lá vàng rơi ,những cành cây xám xịt cuả chiều thu làm bùi ngùi ..trong suy nghĩ hiện tại ...làm tăng nỗi nhớ vô vàn cuả một thanh bình xa xưa cái tuổi chưa vào đời ..cuả một miền Nam an hoà huơng luá ..
..Hãy lắng lòng để nghe lại tiếng vỗ bên bờ sông ,hãy cảm cái lưu luyến cuả lũy tre cuả bờ rào bông bụp ,cuả tiếng diều non ..cuảchùm khế ngọt ..Cuả một thời chưa bỏ đất xa quê ...
...
..........Quê huơng khúc hát chiều vang lại ,
.........Buồn giấc thu sang ..la.nh bến trời ...

Và cũng phải chăng ở vào cái tuổi không còn trẻ gì ..Truớc mặt đầy rẫy những chia ly cuả nguời thân ,bạn bè không khỏi tránh những xót xa trong những đêm một mình trên phố vắng ..nhìn bóng mình đổ dài lẻ loi trên lòng đuờng ..Ánh đèn vàng hiu hắt và gió rít bên tai
...........Trống rỗng cuộc đời nên ta ngêu hát ,
...........Ngơ ngẩn nhìn ta hàng cây bên đàng
.................................................(Ngũ hà Miên )
...ks................................................................
.......
 


Share this post
  • Share to Facebook
  • Share to Twitter
  • Share to Google+
  • Share to Stumble Upon
  • Share to Evernote
  • Share to Blogger
  • Share to Email
  • Share to Yahoo Messenger
  • More...

0 nhận xét

:) :-) :)) =)) :( :-( :(( :d :-d @-) :p :o :>) (o) [-( :-? (p) :-s (m) 8-) :-t :-b b-( :-# =p~ :-$ (b) (f) x-) (k) (h) (c) cheer

 
Posts RSSComments RSSBack to top
© 2011 xungluong ∙ Designed by Oivl Share on: Oivl
Released under Creative Commons 3.0 CC BY-NC 3.0